News

Tâm sự của CEO Komata Daisuke: Đánh thức bộ “gen” – năng lực tiềm ẩn trong bạn!

Publish onDecember 11, 2019

20171019123928

 

DAISUKE KOMATA 

Giám đốc đại diện

Công ty Cổ phần PIXTA

Delivering talents to make the world a more positive place

 

 

Xin chào các bạn. 

Tôi là Komata Daisuke- người sáng lập ra PIXTA Inc.. Tuy chỉ là một thành tựu nhỏ bé nhưng tôi rất vui khi lại được chia sẻ đôi điều cùng các bạn trong bài viết này. Đây cũng là bài blog thứ 2 của tôi trong năm nay. (cười)

Trong một dịp tình cờ, tôi đã được gặp ông Hatori – chủ tịch IDOM Inc. (trước đây là  GULLIVER INTERNATIONAL CO., LTD) – người mà tôi đã ngưỡng mộ từ rất lâu rồi. 

Có lẽ ông Hatori không quá nổi tiếng trong giới start-up trẻ hiện nay, nhưng vào những năm 90 của thế kỷ XX, ông đã gây được sự chú ý từ khắp nơi khi xây dựng chuỗi cửa hàng mua bán xe ô tô đã qua sử dụng. Đi lên từ số 0, trong vòng 5 năm, ông đã mở hơn 500 cửa hàng và chỉ 4 năm sau khi thành lập, công ty đã niêm yết cổ phiếu trên sàn chứng khoán. Bản thân ông đã có những nỗ lực hết sức phi thường, biến những điều tưởng chừng như không thể thành có thể. Ngoài 60 tuổi, ông Hatori đã thực sự tạo nên ấn tượng sâu sắc khi tham gia cuộc thi chạy marathon xuyên Mỹ.

Câu chuyện về ông Hatori mà tôi sắp kể sau đây có lẽ là một minh chứng rõ ràng nhất cho việc “đánh thức bộ gen” hay chính là “đánh thức tiềm năng vô hạn” trong mỗi con người.

Câu chuyện phi thường về ông Hatori

Khi Hatori đang ở độ tuổi ba mươi, công ty do ông và người anh rể điều hành đã bị phá sản. Tại thời điểm đó, họ buộc phải chuyển sang bán những chiếc xe cũ để có thể vực dậy công ty đang trên đà trượt dốc. Tuy nhiên, họ gặp rất nhiều khó khăn, không có vốn và tâm lí e ngại đã cản trở họ trên con đường kinh doanh mới này.

Thậm chí có người còn nói rằng: “Rồi Hatori cũng chẳng làm được gì đâu, ông ta sẽ chỉ biết trốn chạy vào bóng tối mà thôi.” Khi đó, Hatori đã cảm thấy nổi da gà, máu như chảy ngược và giận đến run người. Ông quả quyết: “Tôi nhất định sẽ gây dựng lại công ty này cho mà xem.” Đó cũng là lúc ông Hatori bỗng cảm thấy “bộ gen của mình vừa được đánh thức” trở lại sau một giấc ngủ dài.

Theo nghiên cứu của giáo sư Murakami – giảng viên đại học Tsukuba, bộ gen của con người giống nhau đến 99.5%. Trong suốt cuộc đời mỗi người, bộ gen gần như nằm trong trạng thái “ngủ”. Nhưng ở một vài hoàn cảnh đặc biệt, bộ gen tưởng chừng như đang chìm trong giấc ngủ sâu đó sẽ được “đánh thức”. Nhờ đó, con người có thể làm được những điều phi thường mà mình chưa từng nghĩ tới. 

 Ông Hatori cũng vậy. Nhờ việc đánh thức “bộ gen” kịp thời mà ông đã phát huy được tối đa năng lực của mình. Xuất phát điểm chỉ với 10.000 yên, ông đã nhờ người quen để mua được một chiếc xe Corolla cũ, sau đó bán lại với giá 450.000 yên. Một người bình thường trung bình có thể bán 3-5 chiếc xe/ tháng. Nhưng Hatori thì khác, một tháng ông có thể bán được 50 chiếc xe, một năm ông đã bán hết 600-700 chiếc. Bằng cách đó, trong vòng 3 năm, ông đã trả hết số nợ 300.000.000  yên. Quả là một điều phi thường mà không phải ai cũng có thể làm được. 

Tôi đã đọc được câu chuyện này khi bắt đầu thành lập Pixta Inc. Ngay lập tức, tôi hiểu ra rằng “Khả năng của con người là vô hạn. Chúng ta có thể làm bất cứ điều gì, chỉ cần chúng ta thực sự quyết tâm”. Tôi cảm thấy mình như được tiếp thêm sức mạnh và vững tin hơn vào con đường mình đã chọn. 

Trải nghiệm ở Israel vào năm 19 tuổi

Nhìn lại thì bộ gen của tôi cũng đã được đánh thức hai lần trong đời. Lần thứ nhất vào năm 19 tuổi, khi lần đầu tiên tôi được đặt chân tới đất nước Israel. Và lần thứ 2 là năm 23 tuổi, khi tôi vừa mới tốt nghiệp đại học và “chân ướt chân ráo” bước vào công ty Gaiax với vai trò là thực tập sinh.

 Khi mới vào cấp 3, tôi không có hứng thú với bất cứ thứ gì, tôi thường xuyên giao lưu với bạn xấu, gây náo loạn đường phố hoặc dành nhiều ngày chỉ để chơi game. Thậm chí tôi còn trải qua vài năm khá tồi tệ khi không biết mình phải làm gì tiếp theo. Cứ thế, tôi bước vào đại học và tình hình cũng không được cải thiện gì. Kết cục là tôi đã bảo lưu chương trình học khi ngay khi bắt đầu năm thứ nhất.

Mặc dù tôi đã suy nghĩ và trở lại trường để hoàn tất nốt chương trình học, nhưng cuộc sống của tôi vẫn không mấy thay đổi. Cho đến kì nghỉ hè của năm nhất, tôi đã nhận được một lời mời sang thăm Israel từ dì tôi. Dì kết hôn với một người Israel và đã chuyển tới đó sinh sống.

Mặc dù khá háo hức vì chưa từng được đi nước ngoài, nhưng đột ngột đi đến đất nước Israel xa xôi, lòng tôi vẫn không khỏi đôi chút lưỡng lự. Tuy vậy, tôi vẫn miễn cưỡng đồng ý đi thăm dì trong sự thúc giục của bố mẹ.

 Và thế là tôi đã dành hẳn 1 tháng đi khắp các nơi tại Israel và suy nghĩ rất nhiều về cuộc đời mình. Ở Jerusalem, một vùng đất linh thiêng – nơi mà 3 tôn giáo khác nhau cùng tồn tại, cũng là nơi giáp  biên giới với các nước thuộc phe đối lập, những bạn trẻ bằng tuổi tôi được trang bị đầy súng và được dạy dỗ một cách hết sức nghiêm khắc. Tôi đã được một vài bạn sinh viên giới thiệu về cơ sở nghiên cứu sinh học để đảm bảo nguồn nước sạch hiện đang rất khan hiếm ở Israel. Lần đầu tiên trong đời tôi cảm nhận được thực tế của thế giới mà có lẽ tôi không thể nào “chạm tới” khi sống ở Nhật Bản. 

Hơn nữa, khi ở trên một vùng đất xa lạ, đi đâu bạn cũng phải hỏi han, tôi đã cố gắng vận dụng  vốn tiếng Anh ít ỏi của mình, để có thể diễn tả những điều muốn nói. Cũng nhờ đó, tôi đã sẵn sàng mở lòng mình, tiếp nhận thế giới và đủ tự tin để tranh luận với bất cứ ai.

 

Khoảnh khắc gen của bạn được “đánh thức”

Thông qua trải nghiệm quý báu này, cuộc sống khép kín, đơn điệu của tôi bỗng trở nên tươi sáng hơn. Tôi nhận ra rằng thế giới này rất rộng lớn, còn nhiều miền đất ẩn giấu những điều hết sức tuyệt vời và hoàn toàn khác với những gì đang có ở Nhật Bản. Và chúng ta có rất nhiều cơ hội để thử thách bản thân trong thế giới rộng lớn đó.

 Nếu chỉ mãi “sống mòn” và bó hẹp mình trong một giới hạn, có lẽ một ngày nào đó bạn sẽ vô thức quên đi lí tưởng sống mà chính mình đã từng theo đuổi. Tuy nhiên, tôi đã rất may mắn khi được đi tới một vùng đất mới, được “chạm tới” sự đa dạng của thế giới và có nhiều thời gian để suy nghĩ về cuộc đời mình. Có thể nói: đó chính là khoảnh khắc mà “gen của tôi đã được đánh thức”.

 Sau khi trở về từ Israel, tôi quyết tâm trở thành một doanh nhân. Tôi đã cắt đứt liên lạc với những người bạn xấu và dành gần như toàn bộ thời gian, công sức cho công việc kinh doanh của mình.

Ngoài ra, còn 1 lần khác tôi cảm thấy gen của mình bừng tỉnh, nhưng kể ra đây thì khá dài dòng nên xin hẹn chia sẻ cùng các bạn trong một dịp khác nhé. (cười)

  

Nguồn nhân lực đã được “đánh thức bộ gen – đánh thức năng lực tiềm ẩn”

Trong hơn 13 năm kể từ khi thành lập Pixta Inc., tôi nghĩ rằng đã có không ít nhân viên đã đánh thức được bộ gen – năng lực tiềm ẩn của chính mình. Có những thời điểm, nhiều nhân viên đã thể hiện một cách xuất sắc và vượt trội gấp nhiều lần so với bình thường. Họ đều có những điểm chung như: 

  • Đang nung nấu một suy nghĩ, một khao khát nào đó – giống như mắc ma đang nóng chảy, chỉ trực chờ phun trào ra khỏi lớp vỏ trái đất bất cứ lúc nào.
  • Có cơ hội để thực hiện một thử thách mà không bị stress
  • Nhận thức được sứ mệnh và lí tưởng sống – phù hợp sứ mệnh của công ty

Một khi đã đánh thức được những khả năng tiềm ẩn trong mỗi nhân viên, nguồn nhân lực có thể được duy trì ổn định trong nhiều năm. Với cương vị là một lãnh đạo công ty, tôi thực sự mong muốn có thể đem lại cơ hội cho tất cả nhân viên và đánh thức “tài năng vô hạn” còn tiềm ẩn trong họ.

Còn các bạn thì sao? Các bạn đã từng có trải nghiệm nào về việc “đánh thức bộ gen – đánh thức năng lực tiềm ẩn” chưa? Hãy chia sẻ cùng tôi ở đây nhé.

 

Bài viết gốc: Xem tại đây 

Người dịch: Khuyên Nguyễn

 

    Share this blog to:

Follow us on

facebooklinkedinviblo

    Career Opportunities

    See moreSee more

    Related Post

    See allarrow right